Nhân việc một người bạn, tôi nhìn lại các mối quan hệ của mình và muốn viết j đó để ngày mai, khi tôi thấy mệt mỏi về cuộc sống, thấy nhàm chán về bản thân, tôi có thể đọc lại và để có thể mỉm cười. Như lúc này đây, tôi mỉm cười vì chồng tôi sau khi xem xong “Midnight in Paris” đang sung sướng giả giọng diễn viên chính của phim và nói siêu luyên thuyên nhưng cũng siêu giống.
Các mối quan hệ của tôi, đã gọi là “broke up” thì luôn có chút đổ vỡ, và nhiều khi thật khó để nhìn mặt nhau sau đó. Tôi chẳng ưa gì nhiều người trong số họ và chắc chắn tôi cũng được nhiều người block Facebook. Nhưng có sao đâu, mỗi người chọn cho mình một cách riêng để sống trên đời. Chẳng ai đúng, chẳng ai sai, cuộc đời ngắn vậy, nhiều khi cứ sống theo ý riêng của mình cũng chẳng sao, miễn là đừng mang phiền muộn đến cho nhiều người khác.
Các mối quan hệ đã qua của tôi, nhờ có chúng mà tôi đã tìm được chồng tôi bây giờ. Nhiều người bảo tôi may mắn, chẳng mấy ai tìm được chồng và nhà chồng tốt như vậy. Và một phần của vấn đè là nằm ở đó. Tôi không tìm, tôi còn thậm chí không chờ đợi nó sẽ xảy ra. Và nhiều khi điều tốt đẹp và hạnh phúc nhất lại đến khi chúng ta ít mong đợi nhất. Tôi tin vào cơ duyên, tôi tin trên đời mình sẽ được phép chạm đến cơ hội. Nhưng mình quyết định nắm chặt hay buông tay là ở mình. Và nhờ những mối quan hệ đã qua, tôi nắm chặt.
Cảm ơn họ đã làm tôi khóc. Để tôi biết cảm giác bị tổn thương đau đến thế nào. Và để tôi cố gắng không làm tổn thương người khác. Cảm ơn những sai lầm tôi mắc phải và làm tổn thương họ. Để tôi biết mình đã sai và cẩn thận hơn trong cuộc sống. Cảm ơn tiếng cười họ mang đến. Để tôi biết những điều nhỏ thôi cũng khiến mình hạnh phúc như nào. Cảm ơn tất cả kiểu người tôi đã gặp. Để tôi biết họ có thể phong phú nhiều chủng loại thế nào, để tôi bình tĩnh hơn trong cuộc sống.
Ngày đầu tiên chúng tôi ăn trưa ở quán Nhật, chồng tôi đã nói người có ảnh hưởng nhiều nhất đến cuộc đời Anh là Ba và những người yêu cũ. Tôi ấn tượng mãi câu nói ấy và thấy thật đúng. Tôi sẽ không thể giống hôm nay nếu một phần không nhờ có những mối quan hệ cũ. Chúng giúp ta có kinh nghiệm nhìn người hơn, hiểu người hơn và bình tĩnh hơn. Chúng giúp ta thận trọng hơn khi đưa ra quyết định và bớt xốc nổi.
Nhưng con người thật lạ, họ thường chỉ rút ra bài học khi họ bị đau, bị tổn thương, bị vấp ngã. Hạnh phúc và ấm êm không khiến họ vui và thỏa mãn. Chỉ sau khi đau khổ tột cùng và hạnh phúc đến, khi đó, may ra họ mới nhận thức được chút ít.
Vì vậy nếu bạn đang đau khổ vì tình yêu, đang buồn bực vì nhớ nhung một người có thể chẳng bao giờ đoái hoài đến bạn. Thì hãy đừng buồn nữa. Hãy mỉm cười! Cuộc sống đang tặng bạn thêm một bài học! Tiếp tục bám theo người đó hay quyết tâm bước sang ngả khác hoàn toàn tuỳ thuộc vào bạn. Nhưng dù chọn cách nào, cũng hãy mỉm cười! Họ không yêu, không đền đáp lại tình cảm của bạn, thậm chí tán tỉnh ngay người bạn của bạn cũng chẳng phải là ngày tận thế. Họ không yêu bạn không có nghĩa là bạn không đủ xinh xắn, thông minh, đảm đang hay nhẹ nhàng. Chỉ có thể khái niệm về cái đẹp, về sự hấp dẫn của họ khác bạn. Và khi bạn quyết định bước tiếp, không có nghĩa bạn là người thua cuộc. Mà bạn là người giỏi giang, vì bạn học bài học của cuộc sống với ít đau khổ hơn, ít đày đọa bản thân hơn. Và biết đâu đấy, bạn sẽ gặp người đồng hành của mình vào lúc ít mong đợi nhất. Như tôi đã gặp chồng tôi! Không biết ngày mai sẽ như thế nào. Tăng hay giảm lương, trời mưa hay bão, chỉ cần biết vợ chồng là một team, chỉ cần tâm niệm như vậy, thì sẽ vượt qua được hết.
Đừng buồn khi người ấy chưa xuất hiện. Đời ưu ái ta hơn, muốn ta hoàn thiện bản thân hơn nên mới cho ta nhiều bài học thế! Hãy mỉm cười, bạn tôi nhé!!!